LÂU LẮM RỒILâu lắm rồi thơ mình anh chối bỏ
Thơ lang thang qua lối nhỏ âm thầm
Lâu lắm rồi chẳng thấy anh về thăm
Thơ đã biết rừng xanh giờ thay lá
Lâu lắm rồi anh làm người xa lạ
Mình lạc nhau chắc đã mấy mùa trăng
Lâu lắm rồi sao lòng cứ băn khoăn
Không quên được những bước chân của phố
Lâu lắm rồi chắc gì anh còn nhớ
Trong khoảng trời thầm lặng có đôi ta
Thơ và anh theo em đi rất xa
Bỗng thoáng chốc nhạt nhoà như vạt nắng
Đường tình thơ lâu rồi anh đi vắng
Có lẽ vì lo mưa nắng trần gian
Lâu lắm rồi thơ chẳng thấy anh sang
Con phố bỗng rộng thênh thang từ đó
CÓ LẼAnh phụ em rồi có phải không ?
Vì sao chẳng nói để trong lòng
Em đã thấy từ trong sâu thẳm
Giọt buồn anh giấu ở bên trong
Mình lạc nhau rồi giữa chợ đông
Em bơ vơ với cuộn tơ lòng
Tìm anh khắp chốn cùng thiên hạ
Em chỉ nhặt về một chữ " không "
Con đò tình đã muốn thay sông
Thôi giữ làm chi kẻ thay lòng
Chúc anh hạnh phúc bên người mới
Để mình em với nỗi sầu đông
Anh đã bao lần muốn chia tay
Có lẽ anh
để qua ngày
Có lẽ...hình như là có lẽ
Vầng trăng anh muốn xẻ làm hai .
EM VÀ ANHEm gom thơ tình góp vào đây
Tặng anh đễ nhớ chút hương đầy
Tình xa vạn lý ...mình thương quý
Sa mạc tình
..giọt nắng say
Xương rồng khao khát nắng từ lâu
Sa mạc nơi đâu ...chớ vội sầu
Về đây ta tựa vào nhau sống
Tuổi thơ qua rồi ..hãy chôn sâu
Sa mạc nắng ơi trở về đây
Về đây ta sưởi trái tim gầy
Xương rồng ơi sa mạc về đây
Cát miền tây vẫn nhớ đêm ngày
Dù mây đen có che lối nhỏ
Cát vẫn về với sa mạc đây
Phương xa em có biết có hay
Hạt cát khô vẫn ở nơi này
Dưới nắng cháy da cát tan biến
Đêm về ta lại sống mê say
ĐỪNG TUYỆT VỌNGKhông phai được tháng ngày thân ái củ
Hoa tình
vẫn ươm nụ xinh tươi
Những ngày xa nước mắt đã thay cười
Niềm thương nhớ gửi cho người
dấu
Ở phương xa làm sao anh hiểu thấu
Hai phương trời cho dẫu chẳng đi chung
Giữa phong ba sóng gió có muôn trùng
Đường duyên số…ngập ngừng chưa dám tỏ
Hoa tình
lớn dần trong nắng gió
Vượt đại dương về nở ở nơi đây
Dẫu thời gian có thay đổi .....đổi thay
Tình thơ vẫn mãi tràn đầy lai láng
Sau cơn mưa ngày mai trời lại sáng
Áng mây buồn lãng đãng đã dần trôi
Trong chiêm bao em gọi khẻ " anh ơi"
Đừng tuyệt vọng …muôn đời
nhau nhé
ÔI.... NGÀY MAIÔi ngày mai anh vui trong áo cưới
Em ngậm ngùi đi với nỗi cô đơn
Tình đơn phương mãi mãi là tình buồn
Thôi tóm lại.....lửa rơm giờ đã cháy
Lời anh nói và làm em đã thấy
Lửa nhân duyên từ đấy đã phai màu
Cứ xem như mình chưa gặp gỡ nhau
Chưa bao giờ hứa câu về bến hẹn
Có bao giờ anh
em trọn vẹn
Nữa cho em ....nữa hẹn với mây trời
Ở bên em...anh luôn nhớ một người
Không thể
đừng nói lời gian dối
Ôi ngày mai pháo hồng rơi đỏ lối
Ôi ngày mai họ đã cưới nhau rồi
Và một người sẽ đi với một người
Người ở lại ngậm cười trong nước mắt
Thôi vậy nhé....lửa thương đã tắt
Cũng đừng buồn những mất mát vu vơ
Đễ em về tìm lại tuổi ngây thơ
Dù em biết không bao giờ thấy nữa
Lâu rồi ....em mơ vòng tay ấm
Trang thơ dang dỡ ...đợi bàn tay
Người ta sợ nắng làm cháy da
Còn em mơ nắng đễ nở hoa
Xương rồng muôn thuở
sa mạc
Từ độ vắng xa ...bỗng xót xa
Bài thơ làm vội để tặng anh
Chút tình thơ dại ...biết mong manh
Dù thơ là ảo nhưng tình thật
Tất bật giữa đời...em và anh
=
(xương rồng đen)